Chính trị Liên bang Đông Dương

Chính trị Đông Dương thuộc thể chế thuộc địa và bảo hộ nên không có quyền tự quyết.

Riêng ở Nam Kỳ thì có bầu cử định kỳ và vận động cử tri. Tuy nhiên số cử tri rất khiêm nhường. Vào khoảng thập niên 1910 thì chỉ có 1.000 cử tri người Việt,[109] tức những người được vào Pháp tịch. Số người Pháp thì có khoảng 3.000 người ghi danh đi bầu. Sau cuộc cải tổ năm 1922, đặc quyền bầu cử được nới rộng và số cử tri người Việt tăng lên khoảng 20.000, đa số thuộc giới thượng lưu Tây học.[110] Đây là thành phần cử tri bỏ phiếu trong những cuộc tuyển cử Hội đồng Quản hạt so với 2-3 triệu dân của toàn xứ Nam Kỳ.

Về mặt thông tin, báo chí thì chính phủ Bảo hộ áp dụng chính sách kiểm duyệt sách báo. Lệ này đến năm 1935 mới nới lỏng hơn khi Đảng Xã hội Pháp của thủ tướng Léon Blum lên chấp chính.[111]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Liên bang Đông Dương http://74.6.239.67/search/cache?ei=UTF-8&p=opium+i... http://74.6.239.67/search/cache?ei=UTF-8&p=paracel... http://74.6.239.67/search/cache?ei=UTF-8&p=sino+fr... http://www.alstewart.com/history/sampan.htm http://cothommagazine.com/index.php?option=com_con... http://books.google.com/books?id=1I4HOcmE4XQC&pg=P... http://books.google.com/books?id=iF3MG43x--0C&pg=P... http://books.google.com/books?id=o1t8-EjWyrgC&pg=P... http://books.google.com/books?id=pVNaoUu7veUC&pg=P... http://books.google.com/books?id=v5YlBtzklvQC&pg=P...